Đau đớn về thể xác, tổn thương về tinh thần, giai đoạn cuối đời của nhiều bệnh nhân HIV/AIDS tại Naza có lẽ sẽ vẫn tràn ngập những đau đớn như thế nếu không có bàn tay cứu giúp của mái ấm Naza và những người phục vụ nơi đây. Tại đây, họ được chăm sóc như người thân, được xoa dịu tâm hồn để những ngày còn lại trên đời sẽ thanh thản hơn phần nào.
Không riêng gì HIV/AIDS, một khi đã mắc bất kỳ bệnh hiểm nghèo nào, bệnh nhân cũng sẽ trải qua nhiều biến chuyển tâm lý phức tạp, từ tình trạng chối bỏ, không tin, đến chán sống, tuyệt vọng. Với những bệnh nhân HIV/AIDS tại Naza, tổn thương tinh thần của họ có thể còn trầm trọng hơn bởi những lầm lỗi của bản thân hay của ai đó trong quá khứ dẫn tới cảnh khó bây giờ. Mỗi ngày còn sống, họ đều phải đối mặt với những hồi ức khó phai nhòa này. Có những bệnh nhân ở đây từng là người không nhà không người thân bởi lí do nào đó, đã từng phải sống lang thang dưới ánh mắt kì thị của xã hội, khiến niềm tin vào cuộc sống vốn đã bị tổn thương lại càng suy kiệt.
Người nhiễm HIV/AIDS không chỉ đau đớn thể xác mà còn đau đớn cả tinh thần
Tại Naza, người bệnh được giúp xoa dịu những nỗi đau, phục hồi những thương tổn, lấy lại những cảm xúc tốt đẹp và tích cực mà con người vốn có. Theo linh mục Đinh Trần Thanh Tú (phụ trách mái ấm), việc điều trị cho những người nhiễm HIV không chỉ có chăm sóc y tế mà việc giúp cho họ có một tinh thần tốt cũng là một liều thuốc rất quan trọng. “Đó là một trong những cách để giúp họ phục hồi sức đề kháng và tiếp tục sống, giúp họ tự chữa lành từ bên trong. Khi đời sống của họ lạc quan và có sự tin tưởng thì họ sẽ thích nghi tốt hơn với hoàn cảnh” – linh mục Tú chia sẻ.
Ngoài chăm sóc y tế, người bệnh còn được cung cấp nhiều phương tiện để gia giảm chữa lành những đau khổ trong tâm hồn
Để làm được điều đó, mái ấm thường xuyên tổ chức nhiều buổi sinh hoạt chung, những hoạt động giải trí như ca hát, giao lưu cùng các đoàn tình nguyện. Linh mục Tú cùng nhân viên mái ấm cũng dành thời gian mỗi ngày để trò chuyện, động viên bệnh nhân nhằm vực dậy năng lượng tích cực ở họ. Sự chăm sóc hết lòng đó khiến người bệnh cảm nhận rằng họ vẫn còn được nhận sự yêu thương từ cộng đồng, từ đó có lại niềm tin vào cuộc sống. Khi được hỏi về cảm nhận trong thời gian ở tại Naza, một bệnh nhân chia sẻ so với cảnh đầu đường xó chợ trước kia, đây là sự chăm sóc tốt nhất anh từng được nhận, ở những ngày cuối đời anh không mong gì hơn là sự thanh thản mà mái ấm đã mang lại cho anh.
Những buổi sinh hoạt tôn giáo chung bổ sức tinh thần cho bệnh nhân.
Đa số bệnh nhân được chuyển đến Naza đều được tiên liệu sẽ ra đi chỉ sau 1, 2 tháng vì bệnh tình đã quá nặng. Tuy nhiên, nhờ sự tận tâm săn sóc của mái ấm mà nhiều người đã may mắn khỏe mạnh hơn, thậm chí trở thành người phục vụ lại cho các bệnh nhân khác. Anh T. là một trong những trường hợp đó, nay không chỉ phụ việc làm vệ sinh, tắm rửa cho các bệnh nhân, anh T. còn giúp nấu ăn cho cả mái ấm lẫn một số người bệnh có chế độ ăn đặc biệt. Anh chia sẻ vì cũng từng nếm qua những đau khổ đó nên anh hiểu điều các bệnh nhân cần nhất là sự lạc quan để họ tạm quên đi bất hạnh của mình, có như vậy họ mới thấy những ngày phía trước đáng sống và đáng để họ nỗ lực hơn với việc điều trị của mình.
Những lúc rảnh rỗi, anh T. dành thời gian đồng hành với các bệnh nhân lớn tuổi có sức khỏe yếu
Từ sự chăm sóc đầy thấu hiểu đó, hạt giống hy vọng lại tiếp tục được gieo đi. Liều thuốc chữa lành của Mái ấm Naza cứ thế xoay vòng từ người bệnh này đến người bệnh khác, mang lại chút niềm vui và bình yên cuối cùng cho cuộc đời vốn đã quá khó khăn của họ.