Hơn chục năm qua, Mái ấm Naza chưa bao giờ khước từ bất cứ số phận kém may mắn nào cần một nơi chữa lành thể xác lẫn tâm hồn trong những ngày cuối đời. Những tưởng đến với Mái ấm Naza chỉ là để chờ đợi ngày ra đi, nhưng nhờ sự chăm sóc tận tình mà mái ấm cùng các tình nguyện viên nơi đây hết lòng dành trao, nhiều trường hợp bệnh nhân đã hồi phục một cách kỳ diệu sau khi được giúp lấy lại niềm tin vào bản thân và cuộc sống.
Mái ấm Naza được thành lập từ tháng 4/2007 với mục đích giúp đỡ người nhiễm HIV/AIDS vô gia cư có những ngày tháng cuối đời bớt đau khổ, bớt bị trói buộc bởi quá khứ. Từ đầu năm 2019, mái ấm chính thức chuyển về cuối hẻm 165 Tam Châu, quận Thủ Đức và hiện đang chăm lo cho khoảng 20 người – trong đó ngoài người nhiễm HIV/AIDS còn có các bệnh nhân lao và ung thư giai đoạn cuối.
Bệnh nhân được cho nhiều phương tiện để chia sẻ nhằm giải tỏa những đau khổ của họ
Chia sẻ về sứ mệnh của mái ấm, linh mục Đinh Trần Thanh Tú (trưởng phụ trách) cho biết ngoài điều trị ARV và các bệnh nhiễm trùng cơ hội thì liều thuốc chính mà Naza đem lại là liều thuốc tinh thần, giúp người bệnh có niềm tin, lạc quan hơn với hoàn cảnh của mình. “Mái ấm chú trọng giúp người bệnh về tinh thần, để họ thấy có chỗ dựa và an tâm dưỡng bệnh. Đó là một trong những cách để giúp họ tự có sức đề kháng và tiếp tục sống, giúp họ chữa lành từ bên trong” – linh mục Tú chia sẻ.
Một buổi sinh hoạt tâm linh tại mái ấm
Những người nhiễm HIV/AIDS thời kỳ cuối thường có diễn biến tâm lý phức tạp. Họ thường bị dằn vặt bởi những năm tháng trong quá khứ, hoặc bởi trăn trở về những tương quan đâu đó còn lại, khiến họ dễ bị trầm cảm, dẫn đến bỏ bê việc điều trị. Hiểu được điều đó, khi tiếp nhận bệnh nhân mới, linh mục Tú luôn dành nhiều thời gian để trò chuyện trước với họ, tạo kết nối về mặt tinh thần, giúp họ cảm thấy mọi sự quan tâm họ sẽ nhận được ở đây đều hết sức chân thành. Từ đó họ bước vào quá trình điều trị với tâm lý thoải mái, buông bỏ được những đau khổ quá khứ, nếu có ra đi thì những ngày cuối đời của họ cũng thanh thản hơn.
Bên cạnh đó mái ấm cũng thường xuyên tổ chức các hoạt động nội bộ như hát với nhau, đánh cờ, sinh hoạt tâm linh để mang lại bầu không khí vui vẻ, nhưng trên hết là nhằm mục đích tạo cơ hội cho các bệnh nhân đồng cảm và động viên lẫn nhau. Với những người bệnh có tâm lý đặc biệt không ổn định, mái ấm cũng mời các sinh viên hoặc chuyên gia tâm lý đến trò chuyện cùng bệnh nhân, tạo cho họ cơ hội được trút bỏ những vướng mắc thương tổn trong lòng.
Người bệnh thường xuyên được thăm hỏi và động viên tinh thần
Một trong những điều đặc biệt của Naza đó là tại đây có những người “tàn mà không phế” – là những bệnh nhân cũ, tuy cơ thể không còn lành lặn nhưng vẫn phụ giúp chăm lo cho mái ấm và những bệnh nhân yếu hơn để lan tỏa tình yêu thương họ từng nhận được. Anh T. là một trong những người đó, dù không còn đi đứng một cách bình thường được do viêm tủy cắt ngang nhưng hằng ngày anh vẫn chăm sóc, vệ sinh cho những người bệnh khác và còn là đầu bếp chính nấu ăn cho toàn bộ Mái ấm Naza. Nói về việc chăm sóc tinh thần cho bệnh nhân, anh chia sẻ: “Những người bệnh thứ nhất là bị sốc về tâm lý. Họ chán nản lắm, muốn buông xuôi cho xong. Nhưng khi về đây rồi thì thể xác và tâm hồn họ sẽ được vơi bớt đau khổ, nếu không may qua đời thì họ cũng ra đi trong mãn nguyện. Mình cứ ca hát, cười nói cho họ vui vẻ sống những tháng ngày còn lại thôi”. Được chăm sóc bởi chính những bệnh nhân đã phần nào hồi phục khiến người nhiễm được lây lan niềm tin rằng mình cũng có thể khỏe mạnh trở lại, từ đó họ bắt đầu chú tâm điều trị hơn, những suy nghĩ tiêu cực cũng dần được loại bỏ để thay vào đó là động lực sống bắt đầu âm ỉ trở lại.
Anh T. đang chăm sóc cho một bệnh nhân lớn tuổi
Hơn cả một nơi chữa lành đớn đau thể xác, các bệnh nhân HIV/AIDS vô gia cư rồi sẽ tìm được cho mình bình yên nơi tâm hồn khi được bao bọc bởi Mái ấm Naza, để dù sẽ ra đi hay khỏe mạnh trở lại, họ cũng sẽ được sống những ngày tháng tiếp theo trong thanh thản.